Giải thích từ "incapacitation"
Định nghĩa:Từ "incapacitation" là một danh từ trong tiếng Anh, có nghĩa là sự làm mất khả năng, năng lực, hoặc tư cách của một người hoặc một vật nào đó. Nó thường được dùng trong các ngữ cảnh pháp lý hoặc y tế, khi một người không còn đủ khả năng để thực hiện các hoạt động bình thường hoặc không thể đưa ra quyết định.
Ví dụ sử dụng:
"The court decided to declare her incapacitation, giving her family control over her affairs." (Tòa án đã quyết định tuyên bố cô ấy mất khả năng, giao cho gia đình cô quyền kiểm soát các việc của cô.)
Cách sử dụng nâng cao:
Trong văn bản pháp lý, "incapacitation" có thể liên quan đến việc cấp giấy ủy quyền hoặc xác định người có quyền quyết định thay cho người không còn khả năng.
Trong tâm lý học, từ này có thể được dùng để mô tả trạng thái tinh thần của một người không đủ khả năng đưa ra quyết định hợp lý.
Các từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Disability: Khuyết tật, không có khả năng.
Impairment: Sự suy giảm, mất khả năng.
Incompetence: Sự không đủ khả năng, không đủ năng lực.
Các cụm từ và thành ngữ liên quan:
Các biến thể của từ:
Tóm lại
"Incapatitation" là một từ quan trọng trong các ngữ cảnh y tế và pháp lý, thể hiện sự mất khả năng hoặc năng lực của một cá nhân.