Từ "parthenogenetic" (đọc là /ˌpɑːrθənəʊˈdʒɛnɛtɪk/) là một tính từ trong sinh vật học, dùng để chỉ phương thức sinh sản mà trong đó trứng phát triển thành một cá thể mới mà không cần thụ tinh từ tinh trùng. Điều này có nghĩa là con cái có thể sinh ra con cái mà không cần sự tham gia của con đực.