Từ "swaggerer" trong tiếng Anh được dùng để chỉ một người có phong cách tự mãn, thường đi lại hoặc cư xử một cách tự tin, thậm chí là kiêu ngạo. Từ này được hình thành từ động từ "swagger," có nghĩa là đi lại hoặc hành động với vẻ tự mãn, tự phụ.
Định nghĩa:
Swaggerer (danh từ): Người đi nghênh ngang, người có phong thái vênh váo, hoặc người hay khoe khoang, huênh hoang.
Ví dụ sử dụng:
"He walked into the room like a swaggerer, drawing everyone's attention."
(Anh ấy bước vào phòng như một người đi nghênh ngang, thu hút sự chú ý của mọi người.)
"Despite his talent, his tendency to act like a swaggerer often alienated his peers."
(Mặc dù có tài năng, nhưng thói quen hành động như một người vênh váo của anh ấy thường khiến đồng nghiệp xa lánh.)
Biến thể của từ:
Swagger (động từ): Đi lại hoặc hành động với vẻ tự tin, kiêu ngạo.
Swagger (danh từ): Phong cách đi đứng hoặc hành động tự mãn; sự kiêu ngạo.
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Show-off: Người khoe khoang, người thích gây chú ý.
Braggart: Người hay khoe khoang, tự mãn.
Peacock: Người thể hiện sự kiêu ngạo, thích gây ấn tượng.
Cách sử dụng khác:
Phrasal Verbs:
Chú ý:
Khi sử dụng từ "swaggerer," người nói thường muốn nhấn mạnh sự kiêu ngạo hoặc phong cách tự mãn của ai đó. Từ này có thể mang nghĩa tiêu cực, vì nó chỉ ra rằng người đó có thể làm phiền người khác bằng cách thể hiện sự tự phụ quá mức.