Từ "bethel" trong tiếng Anh có thể được hiểu như sau:
Định nghĩa:
"Bethel" là một danh từ, thường chỉ đến một nhà thờ hoặc nơi thờ phượng của những người không theo quốc giáo, thường có liên quan đến những người theo đạo Tin Lành hoặc những tín đồ không thuộc các giáo phái lớn hơn. Từ này cũng có thể được sử dụng để chỉ một nơi trú ẩn hay nơi nghỉ ngơi cho các thủy thủ.
Ví dụ sử dụng:
Cách sử dụng thông thường:
"After a long journey at sea, the sailors were grateful to find a Bethel where they could rest and pray." (Sau một chuyến đi dài trên biển, các thủy thủ rất biết ơn khi tìm thấy một Bethel nơi họ có thể nghỉ ngơi và cầu nguyện.)
Các biến thể:
"Bethelism": Một thuật ngữ không phổ biến, có thể dùng để chỉ việc thờ phượng tại một Bethel.
"Bethlehem": Mặc dù không phải là biến thể của "Bethel," nhưng từ này có thể khiến người học nhầm lẫn. Bethlehem thường chỉ là một địa điểm lịch sử quan trọng trong Kitô giáo.
Từ gần giống và đồng nghĩa:
Chapel: Nhà nguyện, một nơi thờ phượng nhỏ hơn, thường không phải là một nhà thờ lớn.
Sanctuary: Nơi thờ phượng, có thể dùng để chỉ một không gian linh thiêng hơn.
Tabernacle: Thường chỉ nơi thờ phượng di động trong văn hóa Do Thái.
Idioms và phrasal verbs:
Chú ý:
"Bethel" có nguồn gốc từ tiếng Hebrew, có nghĩa là "nhà của Thiên Chúa". Bạn có thể thấy từ này được sử dụng trong các văn bản tôn giáo hoặc mang tính chất tâm linh.
Từ này ít phổ biến trong ngữ cảnh hàng ngày, nhưng có thể thấy trong các văn bản văn học hoặc tôn giáo.
Tóm lại:
"Bethel" là một từ chỉ một nơi thờ phượng, không thuộc về quốc giáo, thường liên quan đến cộng đồng tín hữu.