Từ "rag-time" trong tiếng Pháp (viết là "ragtime") là một danh từ giống đực, thường được sử dụng để chỉ một thể loại âm nhạc xuất hiện vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, nổi bật với nhịp điệu vui tươi và phong cách nhạc jazz.
Định nghĩa:
Ragtime là một thể loại âm nhạc có đặc trưng là âm điệu ngọt ngào, thường được chơi trên piano với những hình thức hòa âm phức tạp và nhịp điệu không đồng đều. Thể loại này rất phổ biến ở Mỹ và đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến sự phát triển của jazz.
Ví dụ sử dụng:
Biến thể và từ liên quan:
Ragtimeur (danh từ): Người chơi ragtime.
Ragtimer (danh từ): Cũng là người chơi ragtime, thường được dùng trong ngữ cảnh không chính thức.
Từ gần giống và đồng nghĩa:
Jazz: Một thể loại âm nhạc khác cũng có nguồn gốc từ Mỹ, nhưng có những đặc trưng riêng không giống ragtime.
Blues: Một thể loại âm nhạc khác nữa, thường có giai điệu buồn hơn và khác nhau về cấu trúc.
Một số cụm từ và thành ngữ liên quan:
"Swing" (đung đưa): Một phong cách nhạc jazz có nhịp điệu tương tự nhưng thường nhấn mạnh hơn vào sự nhịp nhàng.
"Syncopation" (điệp khúc): Kỹ thuật âm nhạc thường thấy trong ragtime, nơi nhịp điệu được sắp xếp để tạo ra sự bất ngờ và sinh động.
Kết luận:
Ragtime không chỉ là một thể loại âm nhạc mà còn là một phần quan trọng trong lịch sử âm nhạc Mỹ.